Thursday, September 5, 2013

Mẹ Chồng Bòn Rút Tiền Mừng Đám Cưới Của Chúng Tôi - Cuộc Sống Mới - Cưới Hỏi Việt Nam

Mẹ Chồng Bòn Rút Tiền Mừng  Đám Cưới Của Chúng Tôi Tiệc cưới chưa xong, bố mẹ chồng đã bắt đếm phong bì và lấy luôn 40 triệu đồng cho các chi phí mà ông bà đã chi trả từ trước. Tôi quen và đồng ý lấy anh vì tình cảm chân thành anh dành cho tôi và gia đình tôi. Tôi cũng thầm mừng vì gia đình anh không khá giả gì, nhà anh cũng ở quê, gia đình anh xuất thân bình thường. Tôi nghĩ như thế cuộc sống làm dâu trong gia đình anh sẽ nhẹ nhàng. Nhưng càng tiến gần đến đám cưới, tôi càng nhận ra nhiều điều "kỳ quặc" ở gia đình anh. Ba mẹ anh tuy đã có chút ít thu nhập từ vườn tược nhưng vẫn sống chủ yếu bằng tiền các con gởi hàng tháng, và số tiền này đã được quy định, tháng nào đưa muộn là y như rằng bị mẹ chồng nặng nhẹ: "Cực khổ cả đời nuôi con cái lớn lên, giờ thì con cái phải lo lại cho ba mẹ chứ". Vậy nên tôi để ý thấy chẳng bao giờ anh dám trốn tránh, dù tháng đó có phát sinh gì, dù ngày cưới đang cận kề. Ông bà cũng chẳng lo cho chúng tôi bất cứ thứ gì mà các cô dâu khác lẽ ra phải được nhận từ nhà chồng. Vậy là hai đứa phải tích góp để chụp ảnh, mua áo cưới, trang trí bên nhà trai... Và những gì bố mẹ chồng yêu cầu. Rồi thì ngày cưới cũng đến. Ngày rước dâu ông bà cũng cho tôi 5 chỉ vàng (thực tế là 4,5 chỉ), đưa cho nhà gái hơn 10 triệu đồng tiền cưới. Tôi và chồng nhủ thầm, thôi thì ba mẹ cũng đã thương, lo lắng để không ngậm ngùi với bà con họ hàng. Mẹ Chồng Bòn Rút Tiền Mừng  Đám Cưới Của Chúng Tôi Về bên nhà chồng, bước vào phòng hai vợ chồng - căn phòng không được dọn dẹp cũng chẳng được trang hoàng cho ra cái phòng tân hôn - mẹ tôi nghẹn ngào. Dù bà không nói lời nào nhưng tôi nghe kể là trên đường về bà đã khóc, khóc vì không ngờ con gái mình lại thiệt thòi như thế khi về nhà chồng. Nhưng nếu bà biết những gì xảy ra sau đó, chắc bà còn xót xa lắm! Đám cưới bên nhà trai chia ra nhiều tiệc nên phải đón khách cả ngày. Ai dè tới trưa thì trời bắt đầu chuyển mưa. Thế là bố mẹ chồng gọi tôi vào đếm tiền mừng để liệu coi lời lỗ thế nào. Phong bì mừng được cất trong phòng mẹ chồng chứ hai vợ chồng cũng chẳng được giữ. Mới đếm được hơn 40 triệu đồng (gần nửa số khách mời) thì mẹ chồng bảo tôi là bà giữ lại 40 triệu đồng để trả cho các khoản đã chi, chiều tôi lo đếm nốt phong bì để tính tiền mâm cỗ, rượu bia và những khoản khác bà chưa nhớ ra. Tôi không hiểu nên hỏi mẹ chồng thì được biết 40 triệu đồng đó bao gồm tiền vàng, tiền cưới, mâm quả và tất tần tật chi phí cho nhà trai đi rước dâu... Tới đây tôi mới ngớ ra là nhà chồng chẳng cho chúng tôi thứ gì và cũng chẳng phải lo bất cứ khoản nào, giờ lại chặn trước số tiền họ đã chi, sợ rằng trời mưa... Số phận cũng trớ trêu, đêm tân hôn anh phải đi làm. Tôi thì cũng chẳng còn tâm trí nào mà một mình ở lại nhà chồng. Thế là chúng tôi đi, hẹn bố mẹ chồng sáng hôm sau về sớm để thanh toán các khoản còn lại. Tôi mệt nên ngủ thiếp đi, còn anh thì phải thức làm việc đến sáng. Ông bà đã chẳng thương còn gọi điện sớm hỏi khi nào về? Chẳng dám ăn sáng, hai vợ chồng tranh thủ chạy hơn 20 km về nhà. Còn chưa kịp vào nhà, mới đặt chân đến cửa thì bố chồng đã đưa cho chồng tôi tờ giấy với một danh sách những khoản chi. Tính xong thì lỗ gần chục triệu đồng, chưa kể trước, sau hai vợ chồng chi cũng hơn 20 triệu đồng. Vậy là chúng tôi ra riêng với bàn tay trắng. Nói đúng hơn thì còn chút hồi môn mẹ tôi cho để mua sắm trong nhà. Vậy cũng chưa yên. Sau khi cưới được ít ngày, vì quá bận mà chưa gửi tiền hàng tháng về, mẹ chồng lại gọi điện nhắc chuyện lo đám cưới cho chúng tôi, lo cho tôi 5 chỉ vàng nên ốm, giờ nói tôi cho lại 1 chỉ vàng. Nghe chồng nói mà không thể tưởng tưởng nổi tại sao bà lại mở lời như thế được? Tại sao bà không nghĩ các con chỉ mới ra riêng còn bộn bề thế nào, còn bao nhiêu khoản phải chi trả. Nhưng để êm nhà êm cửa, để chồng khỏi khó xứ tôi cũng đồng ý. Nhưng bấy nhiêu đó cũng chưa làm tôi buồn bằng việc sau cưới, mẹ chồng tỏ ra khó chịu, coi thường, phân biệt đối xử và gần như chẳng hài lòng với bất cứ điều gì tôi làm cho bà. Sau hôn nhân tôi thực sự sốc nhưng may mắn thay tôi còn có chồng bên cạnh. Chúng tôi tự động viên nhau vượt qua thời gian này, bàn tay trắng chúng tôi sẽ gây dựng tổ ấm như mình mong ước. Cố lên nhé chồng yêu! - - - - - - - - - Xem thêm: - - - - - - - - - www.Cuoihoivietnam.Com - Hình ảnh: internet - Nguồn: ngoisao - - - - - - - - - Cùng chia sẻ tâm sự của bạn để nhận được nhiều lời khuyên bổ ích bằng cách gửi tâm sự về: + email: tamsu.Cuoihoivietnam@gmail.Com + www.Cuoihoivietnam.Com luôn đồng hành cùng bạn trong các vấn đề tình yêu - hôn nhân gia đình - cuộc sống. - - - - - - - - -
20
Anh bước qua cánh cửa trượt mở tiết lộ tuổi cô gái tóc nâu đáng yêu mười một mà căm thù của tôi.
"Chase!" Cô ấy vui vẻ nói ôm anh.
"Này ngắn chồng, làm thế nào là học? Tại sao các bạn về nhà sớm vậy? "
"Thật tuyệt vời! Và đó là một ngày tối thiểu. "Cô mỉm cười, sau đó ngay lập tức nụ cười của cô đã từ chối và đôi mắt cô chụp cho tôi. "Cô ấy làm gì ở đây?"
"Thiên Chúa Ba Ngôi, được tốt đẹp. Bụng và tôi bỏ học sớm vì đã có rất nhiều của crap xảy ra. "
"Và anh đã ở đây? Một mình? Trong bao lâu? Bạn đã làm gì? Bạn đang làm cho anh trai tôi làm điều xấu? "Cô hét lên với tôi.
Tôi nhanh chóng đưa tay lên trong phòng, "Chúng tôi chỉ ở đây cho một nửa giờ! Tôi đã làm gì sai! "
"Anh nói dối!"
"Thiên Chúa Ba Ngôi! Bình tĩnh! "Chase hét lên.
Cô bị teo nhỏ một chút, "Tôi xin lỗi anh em."
Anh thở dài, "Tôi nghĩ rằng bạn đã đồng ý với Abby là bạn gái của tôi bây giờ?"
"Tôi ... Tôi chỉ không mong đợi của mình để bao giờ có mặt ở đây."
"Thiên Chúa Ba Ngôi, tôi thực sự không đánh giá cao bạn là rất thô lỗ với cô. Cô ấy sẽ được xung quanh nhiều thường xuyên hơn. "
"Cậu nói đúng Chase, tôi biết cô ấy là, và tôi thật sự xin lỗi."
Anh mỉm cười, "Đó là ổn. Tôi đi vào phòng tắm. Chơi tốt đẹp. "Ông nói chuyển và đi ra, nhưng đem lại cho tôi một cái nháy mắt nhanh chóng trước khi xuất cảnh.
Tôi mỉm cười và sau đó nhìn về phía Thiên Chúa Ba Ngôi và ngượng nghịu. Cô ấy rõ ràng ... Không nhìn trừng trừng quá mềm cho cái nhìn chị cho tôi, đó là giống như cô đã cố gắng để con dao linh hồn của tôi với đôi mắt trong khi có thể muốn tôi tự đốt cháy.
"Tôi không thích bạn." Cô ấy đột nhiên nói.
"Tôi biết." Tôi trả lời trợn tròn mắt. "Bạn đã không thích tôi kể từ khi bạn gặp tôi và ít nhất là bây giờ tôi biết lý do tại sao nó là bạn ghét tôi. Bạn ghét bất kỳ cô gái mà ngày em trai của bạnGợi ý địa điểm mua comple cho chú rểmặc dù. "
"Không, tôi đã gặp những người khác, và tôi khá thích họ."
Tôi rít lên "Cái gì?". "Tại sao chỉ cho tôi?"
"Tôi có lý do của tôi."
"Đó là?"
"Không phải việc của bạn." Cô ấy khoanh tay bướng bỉnh.
Tôi trợn tròn mắt, "Bạn thực sự cần phải có được điều này. Đuổi theo và tôi đã hẹn hò được hai tháng và nó không kết thúc trong thời gian tới. Tôi muốn trở thành bạn bè và nhận được để biết bạn, nhưng bạn sẽ không cho phép tôi! Tôi cảm thấy như tôi là một người dễ thương, nhưng bạn đang làm cho tôi nghi ngờ điều đó! "
"Oh vượt qua chính mình. Chỉ bởi vì bây giờ em là cô gái giàu có phổ biến một lần nữa không có nghĩa là thế giới xoay quanh bạn! "
"Tôi chưa bao giờ nói điều đó! Và bạn có nghĩ rằng tôi muốn tất cả các crap này xảy ra? Tôi đã bị bắt cóc và tra tấn hơn nó! Anh không nghĩ rằng tôi không muốn chỉ là bình thường và không phải sợ ai đó sẽ chụp ảnh hoặc đưa tôi thay! "
"Bất kỳ cô gái sẽ giết chết để được ở vị trí của bạn!"
"Tôi đảm bảo nếu họ thực sự biết những gì nó được, họ sẽ không!"
"Đừng giả vờ như bạn đang cô gái này mát mẻ đặc biệt khiêm tốn nhỏ mà chỉ muốn được bình thường như phần còn lại của chúng tôi! Đó là khó chịu! "
"Tôi không giả vờ! Và nó không phải là tôi muốn được bình thường, đó là tôi không muốn tất cả số tiền này làm phức tạp mọi thứ! "
Cô chế giễu: "Anh đáng thương."
Hàm của tôi giảm xuống, "Có chuyện gì với bạn?"
Đột nhiên cánh cửa mở toang với Chase đứng đó. "Những gì đang xảy ra ở đây?"
"Anh ơi, cô chỉ mới bắt đầu hét lên với em! Tôi không muốn, nhưng cô đã rất lớn và có ý nghĩa! Nói rằng cô ấy giàu có và chúng tôi chỉ là những người bình thường! "Cô ấy đã khóc, chạy đến anh ta.
Tôi rít lên "Cái gì?".
Anh thở dài và dụi mắt, "Thiên Chúa Ba Ngôi, đi làm bài tập về nhà."
"Bạn sẽ đối phó với nó?"

No comments:

Post a Comment